-"SINH CON Ư?? CHUYỆN NHỎ, ĐÀN BÀ THÌ PHẢI SINH CON ĐẺ CÁI, THAN THỞ CÁI GÌ?

-"SINH CON Ư?? CHUYỆN NHỎ, ĐÀN BÀ THÌ PHẢI SINH CON ĐẺ CÁI, THAN THỞ CÁI GÌ?"


Con gà chui ra, quả trứng vỡ vụn.


Đứa con sinh ra, người mẹ cũng rạn vỡ đớn đau – không chỉ riêng lúc sinh nở.

Khi còn là thiếu nữ, tôi cũng chỉ biết đẻ sẽ đau lắm

– nghe mấy cô diễn viên gào thét trên ti vi thì cảm nhận phần nào, nhưng sự cảm thông trôi tuột đi nhanh chóng.


Cho đến khi qua 1 lần sinh nở, tôi thấm thía, cơn đau đẻ hoá ra chưa bao giờ là tất cả, nó chỉ là khởi đầu, đau đớn sẽ bám theo dai dẳng, bào mòn thể xác và tinh thần người phụ nữ rất lâu sau đó.


Người ta bảo ai mà chả vậy để phủi đi mọi thương xót, người ta bảo nhìn con cười là quên đi mọi đau đớn.


Nếu nói được lựa chọn tôi vẫn chọn sinh con, nhưng người ta sai rồi, khi con cười đau đớn còn đó:

Là cơn đau sinh môn

Là cơn đau khi muốn đi vệ sinh mà xót buốt cả trước lẫn sau

Là cơn đau khi cương tắc ngực sưng như đá, ti nứt toé máu, sốt rét dai dẳng tái đi tái lại

Là cơn co dạ con như long cả nội tạng

Là cơn đau lưng, xương cốt rã rời

Là xót xa khi nhìn cơ thể bệ rạc, phờ phạc, không được ngủ quá 4h/lần, đêm dậy 5,6 lần, ngày này qua ngày khác.


Đó là những nối niềm nhạy cảm chỉ hội bỉm sữa dễ dàng cảm thông, đàn ông chẳng bao giờ thấu, các em gái xinh tươi chẳng thể hiểu, những người trải qua lâu rồi thì nhạt bớt sự cảm thông.


Khi có chuyện xảy ra, nhiều người thân cứ ngớ ra

- “cô ta rất sướng”


-“tôi không hiểu cô ta thiếu gì mà trầm cảm”


-“chỉ mỗi việc chăm con mà cũng áp lực được sao?”


- “rửng mỡ, ngày xưa các cụ đẻ sòn sòn có thấy ai trầm cảm đâu?”


...


Chả có thống kê nào để biết các cụ ngày xưa như thế nào, ngày nay cũng chả có thống kê chính xác, chỉ biết là phụ nữ sau sinh như con điên dở, khóc lóc phóng đại vì những câu nói bâng quơ, những tiểu tiết tí tẹo mà sau này nhìn lại, chính mình cũng không hiểu nổi.


Kiểu như chồng bảo 1 câu” Em dỗ con đi, để nó khóc nhiều ông bà xót ruột”,


Bùng cháy 100 câu: “Anh nói thế là sao? Ông bà xót thế em không xót à? Con em đẻ ra mà ông bà thương hơn à? Hay anh thương bố mẹ anh chứ thương gì tôi? Nó khóc 1 tí ông bà xót thế tôi ở bên nó cả ngày nghe nó khóc cả ngày tôi không biết xót à? Xót sao anh không đỗ đi mặc nhiên tôi là người dỗ? Sao con chung mà lại đổ hết lên tôi? Anh đi cả ngày anh nhìn con được mấy lần, bế nó mấy phút, dỗ nó bao lần mà anh xót, ông bà xót còn tôi không xót? Anh biết em nghe nó khóc nhiều đến mức lắm lúc muốn tống nó vào gầm giường rồi đeo tai nghe nghe nhạc rock ko?


Ông chồng ngẩn ra vì con mụ dại, lắm mồm, điêu toa, ác khẩu.


Con vợ càng nói càng xúc động, càng lồng lộn.

Đấy, dù chồng, bố mẹ chồng bố mẹ đẻ thương yêu không áp lực gì mà cũng có lúc vậy, đừng nói những nhà khác.


Trên face đầy rẫy những người mẹ trẻ trung, xinh đẹp, đầy sức sống, cười rạng rỡ.


Nhưng ẩn sau màn hình, có biết bao những xấu xí, nhếch nhác không bao giờ được chia sẻ. Vì nếu đưa lên có khi còn bị chửi là kinh dị, là làm quá, là vô duyên, là vớ vẩn.


ĐÀN BÀ ĐẺ ĐÁI LÀ CHUYỆN BÌNH THƯỜNG, MIỄN ĐẺ ĐƯỢC THẰNG CHÁU NỐI DÕI LÀ ĐƯỢC, CÒN SAU ĐÓ THÌ TỰ LO, ĐẸP HƯỞNG XẤU CHỊU, ĐẺ KHÔNG ĐƯỢC THÌ NGƯỜI ĐỜI HỌ CHỬI, SỐNG CÓ ĐẶNG KHÔNG?

Chỉ người phụ nữ đã trải qua sinh nở mới hiểu được cảm giác này.

-"SINH CON Ư?? CHUYỆN NHỎ, ĐÀN BÀ THÌ PHẢI SINH CON ĐẺ CÁI, THAN THỞ CÁI GÌ?
3
3.7k
3 Bình luận

Ý nghĩa quá

10 tháng trước
Thích
Trả lời

Có con hy sinh cũng đáng, yêu con

10 tháng trước
Thích
Trả lời

Mình sinh con là vì mình mong muốn đều đó, nên mình không cảm thấy là vất vả hi sinh gì cả. Mọi trả giá đều xức đáng cả. Con là của mình cơ mà.

10 tháng trước
Thích
Trả lời
Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!