🔥 Bài đăng hot nhất

Chia sẻ hành trình vượt cạn của mẹ - Tiếng khóc chào đời vỡ oà trong hạnh phúc!

Chàng trai của mẹ chào đời đúng dịp rét cuối cùng của đầu hè 2016. Mẹ nhớ mãi hôm đó tầm 2h sáng, mẹ hoảng hốt giật mình tỉnh dậy khi nước ối cứ ào ào tuôn ra. Mẹ cuống quýt gọi bố và ông bà ngoại tỉnh dậy để đi sinh. Thực sự dù đã chuẩn bị kỹ càng các đồ mang theo từ mấy hôm trước vì cũng dự được ngày sinh nhưng cả nhà ai cũng mang tâm trạng lo lắng và không giữ được bình tĩnh lắm. Theo kinh nghiệm của bà ngoại thì vỡ ối trước thế này kiểu gì cũng sắp sinh rồi nên phải rất khẩn trương đưa mẹ vào viện. Khi bước vào viện, con được siêu âm và đoán cân nặng tầm 3,5 kg. Mẹ lúng túng đến mức bác sĩ còn cáu lên khi mẹ cứ loay hoay mãi mà không biết đóng bỉm người lớn thế nào. Lần đầu vượt cạn cũng phần nhiều do tâm trạng nên lúc đó mẹ như người thật ngốc nghếch, may có chị vừa sinh thường xong, chị ý hướng dẫn cho.

Ngưỡng tưởng con sắp chào đời, vậy mà mẹ chưa mở phân nào, cứ 30 phút bác sĩ lại gọi vào khám mà cổ tử cung vẫn chỉ mở 1 phân. Mẹ được nằm nghỉ ở phòng chờ sinh. Đến 7h sáng thì ông bà nội lên tới nơi, bà chỉ dạy cho cách vê đầu ti cho dễ mở phân, lúc đó thực sự mẹ rất ngại nhưng vì muốn đẻ thường nên cứ ai mách cách nào cho tử cung dễ mở thì mẹ làm theo. Rồi bố dắt mẹ đi dạo quanh quanh, cử động cho chóng có cơn trở dạ. Khi đến đoạn gần phòng mổ, mẹ bảo bố đi xa xa vì thực sự mẹ không muốn sinh mổ, cứ nghĩ đến là mẹ lại sợ và luôn tâm niệm: "Mình sẽ không phải đẻ mổ, không phải mổ đâu!"

Đến chiều thì tình hình dần trở nên cấp bách hơn, ai cũng bảo nếu để em bé quá lâu trong bụng khi nước ối đã vỡ thì không tốt cho cả bé lẫn mẹ. Nấn ná mãi cuối cùng cả nhà bàn bạc với nhau và quyết định bố sẽ kí tờ giấy xin đẻ mổ. Ôi cảm giác lúc đó, mẹ yếu mềm thế, mẹ không biết đẻ mổ sẽ thế nào nhưng biết chắc hậu sinh sẽ rất vất vả. Bố dìu mẹ bước vào phòng mổ mà tay mẹ cứ níu bố mãi. Sau đó bác sĩ làm các thủ tục, mẹ được hướng dẫn gò hẳn lưng để tiêm mũi gây tê và rồi mẹ được các y tá thay quần áo cho, họ cắm các thiết bị, đeo máy trợ thở lên người mẹ. Cả đội y bác sĩ bắt đầu mổ bắt con, mẹ lúc này tê dại không còn cảm giác, dường như tự nhúc nhích một ngón chân cũng không thể với mẹ. Mẹ tỉnh táo nghe được hết mọi điều họ nói và chỉ có hơi cảm giác dùng dằng từ bụng mình. Có khi đó cũng là cách để giảm cảm giác lo sợ của người bệnh của các bác sĩ.

Và rồi ...! Tiếng khóc chào đời của mẹ làm mẹ vỡ oà! Khi nhắc lại đến đây mẹ vẫn còn rưng rưng xúc động. Bác sĩ bế con lên ghé vào mẹ, mẹ chỉ có thể nhìn con đúng 1 giây rồi bác sĩ bế con ra cắt rốn cho con. Mẹ từ lúc đó cứ khóc, mẹ khóc vì hạnh phúc, mẹ khóc cả vì bồi hồi, lo lắng, khóc mãi. Đến khi con được bế ra ngoài với bố để đem đi tắm thì bác sĩ không thể khâu vết mổ được khi mẹ cứ khóc nấc lên. Bác sĩ trưởng kíp mổ phải hỏi mẹ như nạt con nít: "H này! Sinh con ra rồi, thấy con mạnh khoẻ, khóc to chưa? Đau ở đâu hả? Có tâm sự gì? Sao khóc mãi?". Mẹ trả lời: "Cháu không biết, cháu cứ khóc mãi vậy không dừng được bác ơi!". Đến khi bác sĩ có vẻ bực và bảo nếu không nín thì không thể khâu vết thương được thì mẹ mới nín dần.

Mắt mẹ sưng lên vì khóc nhiều và sau gần một ngày mệt mỏi mẹ lại phải nằm lại gần 2 tiếng đồng hồ ở phòng hậu phẫu. Bác gái có vào thăm mà không được gặp mẹ, cứ ở bên ngoài nói vọng lại, mẹ mong lắm, mong được mau về phòng để thấy con và gặp người thân. Hai tiếng nằm chờ với mẹ như dài cả thế kỷ, cứ trong trong mắt nhìn lên trần nhà mà thầm mong mọi sự bình an.

Khi cô y tá đẩy giường lăn cho mẹ về, bố ra nhận và bố con đã ngồi chờ mẹ suốt cả tiếng đồng hồ. Khi bác sĩ trao con cho bố, bố chỉ kịp trao con cho ông bà nội ngoại để các bác sĩ tắm cho con rồi lại về phòng hậu phẫu ngồi ngoài chờ mẹ. Mẹ biết mẹ ở trong suốt ruột một thì bố con ngồi ngoài chờ nóng ruột mười. Hai bố mẹ mừng mừng tủi tủi, mẹ hỏi con đâu rồi, mẹ hỏi đủ chuyện, nụ cười của bố đã giúp mẹ lấy lại tinh thần. Mẹ được về phòng và đã hạnh phúc khôn xiết khi đón con từ tay ông bà. Ngắm nhìn thiên thần nhỏ của mẹ lúc đó, mọi mệt mỏi, đau đớn của ca "vượt cạn" đều tan biến hết.

Cảm ơn con đã bên bố mẹ!

Chia sẻ hành trình vượt cạn của mẹ - Tiếng khóc chào đời vỡ oà trong hạnh phúc!
43
3.8k
41 Bình luận

Có lẽ bản thân tôi không bao giờ quên cái ngày hôm đó, hạnh phúc vỡ oà

1 năm trước
Thích
Trả lời

Một đứa con được kết tinh bởi tình yêu của một người phụ nữ với chồng của họ sẽ là đứa trẻ luôn hạnh phúc...

1 năm trước
Thích
Trả lời

Cảm ơn con! Cảm ơn vì con đã đến bên mẹ!


1 năm trước
Thích
Trả lời

Cảm ơn con đã đến bên ta

1 năm trước
Thích
Trả lời

Người ta khóc, còn ta mỉm cười

1 năm trước
Thích
Trả lời

Người khóc - Người cười

1 năm trước
Thích
Trả lời

Cảm động !!!

1 năm trước
Thích
Trả lời
1
@Hà An

Bao ngày trông ngóng con, bao ngày hồi hộp cuối cùng tôi đã được sống trong cảm xúc chân thật nhất!

1 năm trước
Thích
Trả lời

Chàng trai của mẹ


1 năm trước
Thích
Trả lời

may có chị vừa sinh thường xong, chị ý hướng dẫn cho.


1 năm trước
Thích
Trả lời

Chia sẻ rất chân thật và xúc động

1 năm trước
Thích
Trả lời
Xem thêm 20 bình luận
Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!