🔥 Bài đăng hot nhất

NỤ CƯỜI CỦA MẸ - NIỀM VUI CỦA CON - "Tình yêu vô điều kiện"

Khi con làm mẹ, con mới hiểu được tấm lòng của mẹ, sự thiêng liêng của tình mẫu tử.

Ngày còn nhỏ, chỉ cần mẹ la rầy, quát mắng một chút liền quay lưng đi hờn dỗi không thèm nói, để trong lòng trách móc đủ điều, quá quắt hơn là cãi lại, ngang ngược không biết phải trái, có hôm còn chạy vào phòng, đóng cửa cái rầm. Những lúc không chịu học, điểm thấp, bị mẹ la là lại giận dỗi, chán ghét mẹ vô cùng. Mẹ dặn đi ngủ sớm, nhắc nhở sắp xếp mọi thứ gọn gàng, chỉ dạy cách nấu ăn như thế nào, ấy vậy mà con cũng lười biếng không làm theo. Nhưng mẹ chưa 1 lần kể xấu con với ai. Mẹ luôn lấy những điểm tốt của con để tự hào.

Khi lớn lên đến chừng này, con mới chợt nhận ra, mình thật sự may mắn, tuổi thơ con được trôi qua êm đềm trong vòng tay yêu thương của mẹ, của ba. Con mới hiểu được ba mẹ đã gánh hết phần khó nhọc, bảo bọc cho mình lớn lên như thế nào. Gia đình ngày xưa cũng chẳng phải khá giả, ba mẹ đều chỉ là những thợ may làm việc quần quật quanh năm, ấy vậy mà mẹ chưa từng cho con cảm thấy thiệt thòi với bạn bè, chưa từng để con phải vất vả, chịu khổ dù chỉ 1 ngày. Ngày còn nhỏ ham chơi, không giúp gì được cho mẹ. Mẹ nhờ giúp mẹ tháo chỉ 1 cái áo, xỏ chỉ 1 cây kim, cũng hằn học không muốn làm.

Anh hai rất giỏi, đậu đại học ra trường trở thành lập trình viên, gánh đỡ cho mẹ 1 phần. Ngày đó, do ham thích thành phố phồn hoa, chán cái thị xã nhỏ bé, vắng người. Chán lắm những ngày tháng chỉ gò bó bên ba mẹ, con liền đòi lên thành phố ở cùng anh hai, để được tự do, để được đi đến những nơi nhộn nhịp, đẹp đẽ. Con vốn đang theo học đồ hoạ, nhưng lại không có ý chí phấn đấu nên bỏ dỡ giữa chừng, rồi theo nghề bánh. Đi làm ở 1 siêu thị, lương 3 cọc 3 đồng.

Đi làm rồi mới hiểu mỗi một đồng tiền ba mẹ kiếm được đều không hề dễ dàng. Hóa ra, cuộc sống chưa bao giờ là dễ dàng cả, khi bạn cảm thấy nó dễ dàng, nhất định là đang có người thay bạn gánh vác lấy phần không dễ dàng ấy. Con tự hứa với bản thân mình, khi đi làm tự mình kiếm được tiền, tháng lương đầu tiên sẽ đưa cho ba mẹ. Vậy mà, đến lúc ba mất rồi, bản thân vẫn còn loay hoay trong những tính toán, tiền ăn tiền chơi tiền bạn bè, chẳng có gì để cho ba cho mẹ cả. Khoảng thời gian ba mắc căn bệnh ung thư quái ác, mẹ lại thêm phần vất vả hơn. Ngày đó chẳng hiểu sao con cứ vô tư cho rằng, ba rồi sẽ khỏi thôi, thế nên con vẫn ham chơi và rất ít khi san sẻ cùng mẹ. Chỉ 3 tháng, căn bệnh đã tàn phá và mang ba đi mất. Con hụt hẫng, bàng hoàng, tự trách mình kinh khủng. Kể cả những ngày tang, mẹ vẫn phải tất bật với bao nhiêu việc, mãi đến hôm đưa ba hạ quan, con mới thấy được vẻ yếu đuối của người phụ nữ bao năm trời vẫn luôn cố tỏ ra mạnh mẽ, gánh vác gia đình.

Sau đó, cả con và anh hai đều trở về quê. Đến lúc này con mới cảm thấy mảnh đất này đẹp, bình yên và đáng sống đến chừng nào.

Rồi con lập gia đình, có những đứa con. Cứ ngỡ đã không phải để mẹ phải lo lắng nữa rồi. Vậy mà sau 2 năm, bởi ngày xưa không nghe lời mẹ, con bỡ ngỡ, hậu đậu, tuy đã cố gắng và nhẫn nhịn, nhưng làm gì cũng không hợp ý mẹ chồng, rồi vợ chồng cãi nhau, con đã phải rời đi trở về nhà mẹ. Mang theo đứa con nhỏ và 1 đứa trong bụng. Mẹ lại tiếp tục vất vả vì con, vì một đứa chẳng nên thân, mãi chẳng chịu lớn. Đối với những người xung quanh thì lại rụt rè và nhẫn nhịn, đối với mẹ lại ngang ngược cứng đầu suốt hai mươi mấy năm trời, vậy mà mẹ vẫn luôn bao dung, luôn yêu thương, và mãi vẫn luôn ở đấy mở rộng vòng tay với con.

"Con dù lớn vẫn là con mẹ.

Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con.”

Khi con trở thành mẹ của 2 đứa con nhỏ, con mới thấu hiểu, đôi gánh mẹ mang bấy lâu thật nặng. Có đôi lúc con đã thốt lên "Làm mẹ thật mệt quá!". Nhưng nụ cười, niềm tin và lời động viên của mẹ với con với cháu, đã giúp con vượt qua những lúc tưởng chừng như muốn bỏ cuộc. Những ngày giãn cách vì dịch, nếu không có mẹ, không biết ba mẹ con con đã phải vất vả như thế nào. Cho đến bây giờ khi mà mọi chuyện cũng dần ổn rồi, khi mà mọi người vẫn còn đang trách con, thì chỉ có duy nhất mỗi mẹ, không trách con, mẹ nói mẹ chỉ thấy thương cho con gái mẹ mà thôi.

"Những ngôi sao thức ngoài kia

Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con.

Đêm nay con ngủ giấc tròn

Mẹ là ngọn gió của con suốt đời”.

Mẹ ngày càng già đi, gầy gò, đôi tay hằn lên những đường gân và thời gian in hằn lên khuôn mặt những nếp nhăn theo năm tháng.

Tình mẹ vĩ đại như thế, nên con chỉ mong con còn đủ thời gian để bù đắp lại tất cả cho mẹ, để sửa sai, để trưởng thành. Để nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của mẹ. Và: “Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc. Đừng để buồn lên mắt mẹ, nghe con".

NỤ CƯỜI CỦA MẸ - NIỀM VUI CỦA CON - "Tình yêu vô điều kiện"
12
2.6k
7 Bình luận

Đúng là khi làm mẹ rồi mới thấu hiểu sự thiêng liêng và vất vả của mẹ và thương mẹ mình hơn

1 năm trước
Thích
Trả lời

Cảm động quá❤

1 năm trước
Thích
Trả lời
1
@Lan Dang

Cảm ơn ạ❤️❤️

1 năm trước
Thích
Trả lời

Thương mẹ, thương nụ cười của mẹ❤️

1 năm trước
Thích
Trả lời
1
@Trần Vy

Đr ạ, chỉ cần mẹ cười là động lực cho mình bước tiếp

1 năm trước
Thích
Trả lời

Càng lớn thì mới có thể hiểu hết tình yêu thương của mẹ, nhất là khi có con thì mới thật sự hiểu được những tình yêu vô bờ bến mỗi người mẹ đã dành cho chúng ta

1 năm trước
Thích
Trả lời
1
@Lê Ánh Linh

Dạ, có con mới thực sự hiểu tấm lòng cha mẹ 😭❤️


1 năm trước
Thích
Trả lời
Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!