"Kinh nghiệm xử trí khi con ăn vạ – Ba mẹ thông thái không nổi nóng!"

Thú thật, trước đây mình từng rất stress mỗi khi con ăn vạ. Mỗi lần con lăn ra sàn siêu thị vì không được mua kẹo hay khóc toáng lên ở công viên vì không muốn về, mình chỉ muốn… biến mất khỏi chỗ đó vì ngại ánh mắt mọi người. Mình đã từng la hét, cáu gắt, thậm chí bế xốc con về trong giận dữ. Nhưng càng làm vậy, tình trạng ăn vạ của con lại càng… tệ hơn.


Rồi một hôm, sau khi ôm con đang khóc nức nở, mình tự hỏi:

👉 “Con khóc vì điều gì?”

👉 “Mình muốn dạy con điều gì qua tình huống này?”

Và từ đó, mình bắt đầu thay đổi.


1. Mình học cách bình tĩnh trước tiên

Khó nhất là kiềm chế cảm xúc của chính mình. Nhưng mình hiểu rằng nếu mình mất bình tĩnh, con cũng sẽ không học được cách bình tĩnh. Thế nên mỗi khi con bắt đầu gào lên, mình dừng lại vài giây để hít thở sâu, tự nhủ: “Con đang học cách kiểm soát cảm xúc, và mình là người hướng dẫn.”


2. Không chiều theo nhưng cũng không bỏ mặc

Ví dụ, có lần con muốn ăn kem vào buổi tối. Khi mình từ chối, con hét lên, đập tay xuống bàn. Trước đây mình sẽ nổi giận, nhưng hôm đó mình nói nhẹ:

“Mẹ biết con rất thích ăn kem. Nhưng buổi tối ăn kem sẽ khiến con bị ho. Nếu con muốn, mai sau bữa trưa mẹ sẽ cho con một que nhỏ nhé.”


Con vẫn khóc một lúc, nhưng khi thấy mẹ không quát mắng, cũng không mềm lòng mua ngay, con dần dịu xuống. Mình ôm con và để con biết là mẹ hiểu con buồn.


3. Mình học cách "đọc" con tốt hơn

Nhiều lần con ăn vạ không phải vì “hư” mà đơn giản là mệt, đói hoặc buồn ngủ. Giờ mình luôn để ý dấu hiệu: nếu con uể oải, mắt lờ đờ, dễ cáu… là mình tìm cách cho con nghỉ ngơi sớm, tránh tình huống dễ gây bùng nổ.


4. Dạy con cách thể hiện cảm xúc

Mình không yêu cầu con “phải ngoan” mọi lúc. Mình chỉ dạy con:

  • “Khi con buồn, con có thể nói Con không thích, không cần phải khóc lóc.”
  • “Nếu con muốn gì, hãy nói bằng lời để mẹ hiểu nhé.”

Thật bất ngờ, càng về sau con càng biết “thương lượng” hơn là ăn vạ. Dù chưa hoàn hảo, nhưng con đang học, và mình cũng vậy.


Giờ đây, mình không còn thấy việc con ăn vạ là “xấu hổ” hay “đáng lo” như trước. Mỗi lần như vậy, mình coi đó là một cơ hội để dạy con làm chủ cảm xúc và dạy mình kiên nhẫn hơn. Ai làm mẹ rồi mới hiểu, hành trình dạy con cũng là hành trình lớn lên của chính mình.


Nếu mẹ nào cũng đang "vật lộn" với những trận ăn vạ của con, đừng buồn nhé. Chúng ta không đơn độc đâu, và mình tin rằng mỗi ngày, chỉ cần bình tĩnh một chút thôi, con rồi sẽ hiểu và lớn lên theo cách tuyệt vời nhất.

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
5
Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!