Một bà mẹ “lý thuyết” sẽ chao đảo trước thực tế
Trước khi sinh con tôi đã chuẩn bị cho mình một nền tảng kiến thức làm mẹ đủ khiến tôi tự tin và tự hào. Tôi là một phụ nữ theo đuổi lối sống hiện đại, cố gắng để trở thành “bà mẹ đảm” chăm con giỏi theo cách riêng của mình, không bị ảnh hưởng bởi mọi người xung quanh.
Nhưng khi trở thành mẹ và nuôi con đã có lúc tôi nhận ra rằng danh hiệu “mẹ đảm” chỉ là một cách gọi và tôi cũng dễ dàng bị tổn thương khi ai đó chê con ốm còi. Với con, tôi chỉ là một bà mẹ lần đầu tiên vừa học cách làm mẹ vừa cân bằng cuộc sống của một phụ nữ bận rộn.
Những tháng đầu khi Bim còn bú mẹ, không như các mẹ khác phải vật vã thức khuya vì con khóc đêm, lười bú, tôi nuôi con khá nhàn. Nhưng kể từ khi bỏ bú, Bim bắt đầu “trở chứng”, ốm vặt triền miên.

Một tháng Bim ốm ít nhất 2-3 lần, lần nào cũng là viêm họng, viêm hô hấp, ho… có khi lại sốt, nôn trớ vào ban đêm. Mỗi lần ốm như thế bé bỏ ăn, ăn vào lại nôn ra, mang bé đến bác sỹ khám, làm đủ thứ thủ tục xét nghiệm nhưng chỉ được kết luận: “Hệ miễn dịch yếu và đang nguy cơ bị suy dinh dưỡng, cần bổ sung dinh dưỡng, tăng sức đề kháng tự nhiên cho bé.”
Chiều cao của trẻ có thể tăng trung bình 2,5cm/tháng trong 6 tháng đầu, và 1,5cm/ tháng trong 6 tháng tiếp theo. Trước 6 tháng tuổi Bim vẫn phát triển cân nặng và chiều cao ổn định, ở tháng thứ 5 vẫn đạt chuẩn: nặng 7,6 kg và cao 65,9 cm. Nhưng sau những trận ốm, con sụt cân, còi cọc trông thấy, không còn bụ bẫm như xưa, chiều cao thì không tăng được 1 cm nào lại không chịu ăn.
Lo con bị suy dinh dưỡng, thấp còi nên tôi ra sức ép bé ăn, mỗi bữa cho con ăn đều như một cuộc vật lộn giữa hai mẹ con, sữa công thức thì đổi từ loại nọ sang loại kia nhưng cân nặng, chiều cao của con vẫn dậm chân tại chỗ.
Tôi hoàn toàn mất cân bằng, mất tự tin, loay hoay tìm đủ mọi cách để giúp con ăn ngon hơn, đỡ ốm hơn. Tôi đọc rất nhiều chia sẻ kinh nghiệm của những bà mẹ có con còi, hay ốm như tôi. Ai chỉ cách gì tôi cũng cố gắng làm theo nhưng không có hiệu quả. Tôi nhận ra mình đang dần mất phương hướng.
Tôi không còn là mình vì chăm con
Tôi không thích cách người ta dùng từ “hi sinh” để nói về việc trở thành mẹ, mặc dù, từ ấy diễn tả đúng những gì các bà mẹ trải qua sau khi có con. Lúc chưa có bé Bim, tôi tự do làm tất cả những điều mình thích nhưng khi con chào đời mọi sinh hoạt của tôi đều thay đổi theo quá trình lớn lên của con, đặc biệt khi con đau ốm.
Đỉnh điểm là đợt con bị viêm hô hấp cấp nằm viện 1 tháng. Mọi kiến thức làm mẹ tích lũy đều trở nên vô dụng, tôi nghỉ hẳn công việc để chăm con mặc dù đang được cân nhắc lên một vị trí mới, lương tốt hơn. Ở nhà với con, quanh quẩn với tiếng ho, tiếng nôn trớ, tiếng khóc, mùi thuốc khiến tôi bế tắc.
Bình luận
Đăng ký hoặc Đăng nhập để bình luận ngay!